La Vérité Étonnante Derrière la Momie de 300 Ans Qui a Mystifié les Scientifiques Pendant des Siècles

The Story of a 300-Year-Old Mummy Confused Scientists for Centuries. Now They Know the Truth.

La Vérité Étonnante Derrière la Momie de 300 Ans Qui a Mystifié les Scientifiques Pendant des Siècles

Pendant des siècles, une momie découverte dans la crypte de St. Thomas am Blasenstein en Autriche a intrigué chercheurs et locaux. Aujourd’hui, une équipe de scientifiques pense avoir résolu le mystère de son identité et de sa conservation exceptionnelle. Il s’agirait de Franz Xaver Sidler von Rosenegg, un vicaire du XVIIIe siècle, préservé grâce à une technique d’embaumement pour le moins... surprenante.

Les chercheurs, dirigés par Andreas Nerlich de l’Université Ludwig-Maximilians de Munich, ont utilisé des analyses chimiques, des scanners CT et la datation au carbone 14. Leurs résultats, publiés dans Frontiers in Medicine, confirment que le corps appartient bien à Sidler, mort en 1746 à 37 ans. Les isotopes osseux ont même révélé son régime alimentaire riche en céréales et viande, typique d’un vicaire rural.

Contrairement aux spéculations initiales, Sidler n’a pas été empoisonné. Un objet en forme de balle repéré aux rayons X s’est avéré être une perle de chapelet coincée dans les matériaux d’embaumement. La cause réelle de sa mort ? Une hémorragie pulmonaire due à la tuberculose chronique.

Mais le plus surprenant concerne la méthode de momification. Pour préserver le corps « séché à l’air », les embaumeurs ont introduit des copeaux de bois, du tissu et du chlorure de zinc... par le rectum. Cette technique, jamais documentée auparavant, a permis de maintenir l’intégrité des parois corporelles tout en assurant une conservation optimale.

Cette découverte éclaire non seulement le sort du « vicaire séché », mais aussi les pratiques funéraires méconnues du XVIIIe siècle. Comme le note Nerlich à CNN, cette approche contraste radicalement avec les méthodes égyptiennes traditionnelles, où le corps était ouvert pour y placer les substances conservatrices.

L’étude révèle également que Sidler a probablement souffert de pénuries alimentaires vers la fin de sa vie, probablement liées à la guerre de Succession d’Autriche. Un détail qui ajoute une dimension humaine à cette énigme historique enfin résolue.

Pour les chercheurs, cette momie reste un cas unique. Entre légendes locales sur ses « propriétés curatives » et techniques d’embaumement insolites, le vicaire de St. Thomas am Blasenstein continue de captiver, 300 ans après sa mort.

Bí ẩn 300 năm về xác ướp 'cha xứ khô héo' cuối cùng đã có lời giải

Sau hàng thế kỷ bị bao phủ bởi những bí ẩn, danh tính thực sự của một xác ướp được bảo quản hoàn hảo tại Áo cuối cùng đã được các nhà khoa học làm sáng tỏ. Nghiên cứu mới tiết lộ đây là thi hài của Franz Xaver Sidler von Rosenegg, một linh mục thế kỷ 18, cùng phương pháp ướp xác độc đáo chưa từng được ghi nhận trước đây.

Xác ướp được phát hiện trong hầm mộ nhà thờ St. Thomas am Blasenstein, Áo, từ lâu đã trở thành chủ đề của nhiều truyền thuyết địa phương. Người ta đồn rằng đây là một giáo sĩ thế kỷ 18 chết vì bệnh truyền nhiễm, với làn da và mô được bảo quản đặc biệt tốt khiến nó được mệnh danh là 'cha xứ khô héo'.

Nhóm nghiên cứu do giáo sư Andreas Nerlich từ Đại học Ludwig-Maximilians, Munich dẫn đầu đã sử dụng phân tích hóa học, chụp CT và xác định niên đại bằng carbon phóng xạ. Kết quả công bố trên tạp chí Frontiers in Medicine xác nhận xác ướp chính là Franz Xaver Sidler von Rosenegg, qua đời năm 1746 ở tuổi 37.

Phân tích đồng vị hóa học trong mẫu xương tiết lộ chế độ ăn giàu ngũ cốc và thịt của vị linh mục, phù hợp với nguồn cung thực phẩm nông thôn thời đó. Tuy nhiên, giai đoạn cuối đời, ông có thể đã trải qua nạn đói do Chiến tranh Kế vị Áo.

Một phát hiện quan trọng khác là vật thể hình viên đạn từng khiến các nhà nghiên cứu nghi ngờ về cái chết do đầu độc. Thực chất, đó chỉ là một hạt cầu bằng thủy tinh có lỗ ở hai đầu, có lẽ thuộc về một chuỗi tràng hạt bị mắc kẹt trong quá trình ướp xác. Nguyên nhân tử vong thực sự là xuất huyết phổi cấp do lao phổi mãn tính.

Nhưng khám phá gây sốc nhất liên quan đến phương pháp ướp xác độc đáo. Thay vì mở xác như cách người Ai Cập cổ đại thường làm, những người ướp xác đã nhồi mùn cưa và vải qua trực tràng cùng kẽm clorua để bảo quản. Phương pháp này giúp hút ẩm và ngăn vi khuẩn, tạo nên trạng thái 'khô héo' đặc biệt của xác ướp.

Giáo sư Nerlich nhấn mạnh đây là kỹ thuật ướp xác chưa từng được ghi nhận trong các tài liệu khoa học trước đây. Khám phá không chỉ giải mã bí ẩn 300 năm về 'cha xứ khô héo', mà còn mở rộng hiểu biết của chúng ta về tập tục mai táng thế kỷ 18.

Nghiên cứu này trở nên khả thi sau khi một sự cố rò rỉ nước tại hầm mộ St. Thomas am Blasenstein tạo điều kiện cho các nhà khoa học hiện đại tiếp cận xác ướp. Những phát hiện mới đã chấm dứt mọi đồn đoán về khả năng chữa bệnh kỳ diệu hay cái chết bí ẩn từng bao quanh thi hài vị linh mục này.