« Je n'ai jamais eu assez » : Pourquoi cette Américaine a quitté la Californie pour le Mexique il y a 20 ans

‘I always felt like I didn’t have enough’: Why this American woman moved from California to Mexico 20 years ago

« Je n'ai jamais eu assez » : Pourquoi cette Américaine a quitté la Californie pour le Mexique il y a 20 ans

Janet Blaser, une mère célibataire de trois enfants, vivait difficilement en Californie, subissant le stress financier et un sentiment d'insuffisance. En 2005, une escapade à Mazatlán, au Mexique, a tout changé. Moins d'un an plus tard, elle a déménagé dans cette ville côtière dynamique, y trouvant enfin un foyer. Motivée par les regrets de sa mère mourante et une carrière incertaine, Janet a saisi l'opportunité de recommencer. À 50 ans, elle a fondé un magazine pour expatriés et un marché bio, découvrant une vie plus épanouissante et abordable. Bien que confrontée à des défis culturels et à la solitude, elle a trouvé un sentiment d'appartenance et de réussite. Aujourd'hui installée à Mazatlán, Janet partage son histoire pour inspirer ceux qui rêvent de changer de vie.

‘Tôi luôn cảm thấy mình không đủ’: Lý do người phụ nữ Mỹ này rời California đến Mexico 20 năm trước

Là một bà mẹ đơn thân với ba con sống trong cảnh ‘chạy ăn từng bữa’ tại California, Janet Blaser từng chấp nhận cuộc sống đầy lo âu về tài chính và cảm giác ‘không bằng ai’. Mọi thứ thay đổi khi cô có chuyến du lịch ngẫu nhiên đến Mazatlán, Mexico vào tháng 4/2005. ‘Tôi khao khát một cuộc phiêu lưu’, Janet kể lại với CNN Travel. Chưa đầy một năm sau, cô rời Santa Cruz, California đến thành phố nhộn nhịp bên bờ biển Tây Mexico. ‘Giờ đây nó là nhà’, cô nói.

‘Tôi cảm thấy vô hình’ Điều gì khiến Janet, vốn gốc Long Island, New York, quyết định bỏ lại tất cả? ‘Mẹ tôi lúc đó đang ốm nặng’, cô chia sẻ. ‘Bà ấy liên tục khích lệ tôi theo đuổi ước mơ’. Janet giải thích rằng mẹ cô đầy nuối tiếc vì những điều chưa làm được, và điều này ám ảnh cô. Cùng thời điểm đó, sự nghiệp làm phóng viên của Janet cũng bế tắc. ‘Ở tuổi 50, tôi không còn là ứng viên được săn đón nữa’, cô nói. Các con đã trưởng thành, nhưng cô bất lực vì không thể mua nhà sau nửa đời người ở California. ‘Giá cả quá đắt đỏ’, cô thừa nhận, ‘Tôi cảm thấy mình như vô hình, hoặc vô dụng’.

Khao khát đổi thay Sau khi đọc về Mazatlán trên mạng, Janet quyết định đến đây dù chưa từng ghé thăm. ‘Tôi từng đến Mexico một lần, nhưng chủ yếu đi nghỉ ở Caribbean’, cô nói. ‘Khi đặt chân tới Mazatlán, nghe có vẻ sến, nhưng nó chạm vào trái tim tôi’. Vài ngày sau, khi dạo bước qua khu phố cổ Centro Historico, Janet ‘yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên’. ‘Dù giờ nghĩ lại thấy ngại vì điều đó nghe thật gượng gạo, nhưng tôi cảm nhận được đây là nhà’, cô bộc bạch. ‘Khi bạn đúng nơi, bạn sẽ cảm thấy nó’.

Quyết định lớn Dù chưa từng nghĩ đến chuyện chuyển đến Mexico, chỉ sau 10 ngày ở Mazatlán, Janet đã biết mình cần ở lại. ‘Tôi vẫn phải kiếm sống’, cô nói. Ý tưởng xuất bản tạp chí tiếng Anh cho cộng đồng người Mỹ, Canada tại đây nảy ra như ‘một ánh chớp’. Về Santa Cruz, Janet nghiên cứu điên cuồng về Mazatlán để chuẩn bị cho kế hoạch định cư và kinh doanh. Sáu tháng sau, cô quay lại một tháng để trải nghiệm thực tế. ‘Tôi muốn xem mình có thực sự sống được ở đây không’, cô giải thích. ‘Khi ở nước ngoài, những tiện nghi nhỏ cũng quan trọng để bạn ổn định tinh thần’.

Hành trình gian nan Tháng 1/2006, Janet khởi hành đến Mazatlán bằng ô tô trong bốn ngày, chất đầy đồ đạc lên ‘chiếc xe bé nhỏ’. Nhưng ngay khi bắt đầu lái xe, cô bật khóc. ‘Tôi khóc suốt bốn ngày, tự hỏi mình đang làm gì’, cô nhớ lại. Dù có lúc muốn quay đầu và vật lộn với biển báo tiếng Tây Ban Nha, Janet vẫn tiến tới. Khi tới nơi, mọi thứ bỗng ‘thật quen thuộc’. Cô thuê nhà và bắt đầu hòa nhập. ‘Gặp gỡ mọi người rất dễ dàng’, cô nói. ‘Tôi cảm thấy được chào đón và tin rằng mình có thể làm được’.

Những thách thức Chi phí sinh hoạt thấp giúp Janet giảm căng thẳng đáng kể – tiền thuê nhà những năm đầu chưa đến 250 USD/tháng, hóa đơn điện thoại và điện nước cũng rẻ hơn nhiều so với Mỹ. ‘Điều đó thay đổi hoàn toàn mức độ căng thẳng của tôi’, cô nói. Tuy nhiên, cuộc sống không phải toàn màu hồng. Janet thừa nhận đôi lúc cô cô đơn và gặp khó khăn khi kết nối internet, điện thoại không hoạt động khiến cô không thể liên lạc với gia đình thường xuyên. Khả năng tiếng Tây Ban Nha hạn chế cũng là rào cản trong giao tiếp. ‘Bạn không thể đùa cợt khi không đủ vốn từ’, cô cười nói. Sau vài năm, Janet dần thích nghi và cải thiện ngôn ngữ.

Khác biệt văn hóa Janet mất ‘khoảng 2-3 năm’ để cảm thấy thực sự hòa nhập. Một số khác biệt văn hóa như phong cách ăn mặc của phụ nữ khiến cô bối rối. ‘Họ trang điểm đậm và đi giày cao gót khi đi siêu thị lúc 8h sáng’, cô kể. Hẹn hò ở Mexico cũng là trải nghiệm khác biệt khi gia đình đóng vai trò quan trọng trong mối quan hệ. Janet cũng học cách không quá lo lắng về giờ giấc. ‘Ở đây, ‘mañana’ (ngày mai) không có nghĩa đen, mà chỉ là gợi ý’, cô đùa.

Thành công và hạnh phúc Sau hai năm, Janet xuất bản tạp chí đầu tiên cho cộng đồng nước ngoài và thành lập chợ nông sản hữu cơ đầu tiên của thành phố. Quan trọng hơn, cô cảm thấy hạnh phúc và được trân trọng. ‘Tôi không muốn nói mình từng trầm cảm ở Santa Cruz’, cô chia sẻ. ‘Nhưng tôi luôn căng thẳng về công việc và khả năng chi trả. Ở tuổi 50, tôi không còn những lo lắng đó nữa’. Janet dễ dàng có được thẻ thường trú (FM3) nhờ điều kiện tài chính đơn giản hơn hiện nay.

Nhìn lại những năm tháng ở California, Janet cho rằng cô chịu nhiều áp lực từ ‘chủ nghĩa tiêu dùng trong văn hóa Mỹ’. ‘Ở Mỹ, tôi luôn cảm thấy mình không đủ và không thành công’, cô nói. ‘Còn ở đây, tôi đã làm được. Tôi khởi nghiệp, tạo dựng chợ nông sản vẫn tồn tại đến nay, và xây dựng cuộc sống tuyệt vời cho mình’.

Lo lắng khi trở về Mỹ Janet thường xuyên về thăm con cháu nhưng giờ đây cảm thấy ‘bất an’ ở Mỹ. ‘Các cháu gái tôi phải tập diễn tập xả súng ở trường tiểu học…’, cô nói. Dù nhận thức về tội phạm ở Mexico, Janet luôn cảm thấy an toàn và chỉ áp dụng các biện pháp phòng ngừa thông thường. ‘Tôi không lo về bạo lực ngẫu nhiên – nó không xảy ra ở đây’, cô nói. ‘Người dân không muốn sở hữu súng. Đó là khác biệt lớn so với Mỹ… Tôi không sợ bị bắn khi vào Walmart hay bị xe đâm tại lễ hội đường phố. Nhưng tôi lo lắng những điều đó khi ở Mỹ’.

Lời khuyên cho người muốn chuyển đến Mexico Sống chủ yếu bằng trợ cấp an sinh xã hội, Janet khuyên mọi người nên chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi chuyển đến Mexico. ‘Có câu nói rằng nhiều người để lại lý trí ở biên giới’, cô chia sẻ. ‘Đừng như vậy… Hãy lắng nghe trái tim. Dù nghe có vẻ mơ mộng, nhưng bạn có thể tạo dựng cuộc sống từ đó’. Năm 2019, cô xuất bản cuốn sách đầu tiên ‘Why We Left: An Anthology of American Women Expats’ và đang viết tiếp về người Mỹ sống ở nước ngoài.

Janet thừa nhận làn sóng người nước ngoài đổ về Mexico những năm gần đây có thể khiến giá bất động sản tăng. ‘Dù muốn hay không, chúng tôi như những du khách được tôn vinh, và sự hiện diện của chúng tôi ảnh hưởng đến đời sống địa phương theo cả hướng tích cực lẫn tiêu cực’, cô nói.

Bốn năm trước, Janet từng rời Mazatlán vì không chịu nổi sự phát triển ồ ạt của thành phố, chuyển đến vùng núi San Antonio Tlayacapan gần hồ Chapala. ‘Những tòa chung cư 25-30 tầng mọc lên san sát bờ biển khiến tôi đau lòng’, cô kể. Nhưng chưa đầy một năm sau, cô nhận ra mình đã sai và quay về ‘nhà’. ‘Tôi luôn theo trái tim mình’, cô giải thích. ‘Sáu tháng sau khi chuyển đi, tôi tự hỏi: Mình đang làm gì ở đây? Biển đâu rồi? Bạn bè tôi đâu?’

Hiện tại, Janet sống hạnh phúc trong căn hộ studio có ban công nhìn ra biển ở Mazatlán với giá thuê khoảng 550 USD/tháng bao gồm tiện ích. ‘Không nơi nào hoàn hảo, nhưng Mazatlán có trái tim’, cô nói. ‘Người ta gọi nó là ‘Corazón’ (trái tim trong tiếng Tây Ban Nha). Ở đây có sự ấm áp và tinh thần cộng đồng – thứ đã thu hút tôi ngay từ đầu… Dù thành phố phát triển, trái tim ấy vẫn đập. Vẫn còn những con người tử tế, nhà hàng và cửa hiệu gia đình. Tôi tập trung vào điều đó và cố không nhìn lên những tòa chung cư cao tầng kia. Nếu có đủ khả năng, có lẽ tôi cũng sẽ mua một căn’.