Le procès de Diddy révèle des détails plus choquants que prévu : notre traitement des victimes va-t-il changer ?

The Diddy trial details are worse than anyone expected. Will how we treat victims change?

Le procès de Diddy révèle des détails plus choquants que prévu : notre traitement des victimes va-t-il changer ?

SANTÉ ET BIEN-ÊTRE Sean Diddy Combs Sujet supplémentaire Le procès de Diddy révèle des détails plus choquants que prévu : notre traitement des victimes va-t-il changer ? Alyssa Goldberg USA TODAY

Alors que le procès de Sean 'Diddy' Combs entre dans sa deuxième semaine de témoignages, les détails des violences présumées deviennent de plus en plus troublants - étayés par des preuves vidéo. Cette semaine, le jury a visionné des images des soi-disant 'fêtes débridées' au cœur de l'affaire. Le 14 mai, les procureurs ont publié l'intégralité d'une vidéo de surveillance montrant Combs agressant son ex-compagne Cassie Ventura.

Pourtant, les cas de violence sexuelle ou domestique disposent rarement de preuves visuelles aussi explicites. Les violences prennent des formes variées, pas toujours visibles comme dans les cas de manipulation psychologique.

Si beaucoup croient Cassie, les réactions ne sont pas unanimement solidaires. Aux messages de soutien se mêlent des accusations envers la victime. Comment notre réaction à ce procès influencera-t-elle les victimes dépourvues de preuves tangibles ?

La psychologue Elizabeth L. Jeglic explique que la réponse sociétale à de tels procès impacte directement la décision des survivants de parler ou fuir. La sociologue Nicole Bedera met en garde contre le danger d'exiger des détails sordides pour croire une victime, ce qui élève indûment le seuil de 'violence crédible'.

Newsletter sur le procès Diddy : Suivez avec USA TODAY le procès pour crimes sexuels et trafic d'êtres humains de Sean 'Diddy' Combs. Abonnez-vous à la newsletter.

L'absence fréquente de preuves visuelles Jeglic souligne que le cas de Cassie, avec ses multiples preuves vidéo et témoignages, reste exceptionnel. Généralement, il faut plusieurs accusations pour ébranler l'image publique d'un présumé agresseur.

Mais cette exigence peut s'avérer nocive. 'Les détails graphiques peuvent réactiver le trauma chez certains survivants', précise Jeglic. Bedera ajoute que cette focalisation sensationnaliste sur la violence risque de banaliser les cas moins 'spectaculaires'.

Ses recherches sur les agresseurs en milieu universitaire révèlent que les responsables minimisent souvent les violences 'ordinaires'. 'Ils disent : Ce n'est pas un Harvey Weinstein', rapporte-t-elle.

La violence peut toucher n'importe qui, indépendamment de sa personnalité. Comme l'explique la psychologue Sherry Hamby, nous croyons à tort pouvoir identifier les agresseurs à leur apparence, mais 'ils n'ont pas de cornes et savent se montrer charmants'.

Malgré les preuves, le blâme des victimes persiste Même avec des preuves accablantes, les victimes subissent des jugements - 'Pourquoi n'est-elle pas partie plus tôt ?' - voire des accusations de complicité.

L'équipe juridique de Combs a tenté de prouver une 'violence mutuelle' plutôt que de nier les faits. Sur les réseaux, le témoignage de Ventura a déclenché un phénomène classique de victim-blaming, où la société rejette la faute sur la victime.

'C'est décourageant pour les autres survivants, qui doivent revivre leur trauma tout en constatant le manque de soutien sociétal', déplore Jeglic.

Selon une étude 2020 de la Coalition Nationale contre les Violences Conjugales, 1 femme sur 4 et 1 homme sur 10 subissent des violences sexuelles/physiques/harcèlement de la part d'un partenaire. Environ 20% des femmes et 5% des hommes victimes nécessitent des soins médicaux. La période la plus dangereuse survient quand la victime quitte son agresseur, augmentant les risques d'homicide.

Les experts dénoncent le mythe de la 'violence mutuelle', tactique pour masquer les déséquilibres de pouvoir inhérents aux violences conjugales. 'C'est un contrôle unilatéral visant à priver l'autre de son autonomie', insiste Bedera. 'Par définition, cela ne peut être mutuel'.

La réaction au témoignage de Cassie : un pas en avant Le fait que Cassie soit crue constitue une avancée, mais la manière d'en parler reste cruciale.

'Le mouvement #MeToo a montré que lorsque les victimes sont soutenues, d'autres osent parler', rappelle Jeglic. Bedera ajoute : 'Nous devons être reconnaissants envers ceux qui partagent leur histoire pour protéger autrui. La société doit faciliter la fuite des situations dangereuses'.

Pour les personnes affectées par cette affaire, l'auto-soin est primordial. Si les détails du procès sont trop douloureux, il est légitime de s'éloigner des médias. Jeglic recommande des exercices de pleine conscience, le dialogue avec un professionnel, et un rythme de vie sain.

Si vous ou un proche subissez des violences conjugales, contactez le National Domestic Violence Hotline au 1-800-799-7233 ou envoyez 'START' au 88788.

Phiên tòa Diddy tiết lộ những chi tiết kinh hoàng hơn dự đoán: Liệu cách đối xử với nạn nhân sẽ thay đổi?

SỨC KHỎE VÀ ĐỜI SỐNG Sean Diddy Combs Chủ đề bổ sung Phiên tòa Diddy tiết lộ những chi tiết kinh hoàng hơn dự đoán: Liệu cách đối xử với nạn nhân sẽ thay đổi? Alyssa Goldberg USA TODAY

Khi phiên tòa xét xử Sean 'Diddy' Combs bước sang tuần thứ hai với các lời khai nhân chứng, những chi tiết về cáo buộc bạo hành và bạo lực của nam rapper ngày càng gây chấn động - được củng cố bằng hình ảnh và video làm chứng. Tuần này, bồi thẩm đoàn được xem các đoạn phim về những bữa tiệc 'kỳ dị' liên quan vụ án; ngày 14/5, công tố đã công bố toàn bộ video giám sát khách sạn ghi lại cảnh Combs tấn công bạn gái cũ Cassie Ventura.

Tuy nhiên, các vụ bạo hành tình dục hay gia đình hiếm khi có bằng chứng hình ảnh rõ ràng. Bạo hành có nhiều hình thái khác nhau, không phải lúc nào cũng để lại dấu vết vật lý, như trong trường hợp bạo hành tâm lý hay thao túng.

Dù công chúng tin lời Cassie, không phải tất cả phản ứng đều ủng hộ cô. Bên cạnh sự đồng cảm là hàng loạt bình luận đổ lỗi cho nạn nhân. Vậy phản ứng của chúng ta trước phiên tòa này sẽ ảnh hưởng thế nào đến những nạn nhân thiếu bằng chứng thuyết phục?

Theo tiến sĩ tâm lý Elizabeth L. Jeglic, cách xã hội phản ứng với các phiên tòa kiểu này tác động trực tiếp đến quyết định tìm kiếm giúp đỡ hoặc lên tiếng của nạn nhân. Nhà xã hội học Nicole Bedera cảnh báo việc đòi hỏi bằng chứng kinh dị mới tin lời nạn nhân sẽ tạo ra tiêu chuẩn nguy hiểm về mức độ bạo lực 'đủ đáng tin'.

Bản tin Phiên tòa Diddy: Theo chân USA TODAY vào phòng xử án nơi Sean 'Diddy' Combs đối mặt cáo buộc tội phạm tình dục và buôn người. Đăng ký nhận bản tin.

Phần lớn không có bằng chứng hình ảnh khi nạn nhân lên tiếng Jeglic nhấn mạnh trường hợp của Cassie với đầy đủ bằng chứng hình ảnh và nhân chứng là ngoại lệ hiếm hoi. Thông thường, phải có nhiều cáo buộc liên tiếp thì công chúng mới thay đổi cách nhìn về kẻ bị tố cáo.

Nhưng theo Jeglic, việc này không nên trở thành tiêu chuẩn, bởi những chi tiết bạo lực có thể gây tổn thương thêm cho người xem. 'Nếu nạn nhân chưa vượt qua sang chấn, những hình ảnh tương tự có thể kích hoạt lại triệu chứng PTSD', bà giải thích.

Bedera cảnh báo việc mô tả tỉ mỉ hành vi bạo lực có thể khiến vấn đề bị giật gân hóa, đồng thời nâng ngưỡng 'độ bạo lực tối thiểu' để công chúng rút lại ủng hộ dành cho người nổi tiếng. Trong nghiên cứu về thủ phạm bạo lực tình dục đại học, bà phát hiện nhà trường ít can thiệp vào các vụ việc có vẻ 'bình thường' hơn.

Bạo hành có thể xảy ra với bất kỳ ai, bất kể tính cách hay phản ứng của họ. Như chuyên gia Sherry Hamby nhận định, chúng ta thường ảo tưởng rằng có thể nhận diện thủ phạm qua vẻ bề ngoài, nhưng 'họ không mọc sừng trên đầu và nhiều kẻ rất quyến rũ khi cần'.

Dù có bằng chứng, nạn nhân vẫn bị đổ lỗi Ngay cả khi bằng chứng rành rành, nạn nhân vẫn hứng chịu chỉ trích - từ câu hỏi 'sao không bỏ đi sớm hơn' đến cáo buộc Cassie đồng lõa trong các hành vi của Combs.

Trước phiên tòa, luật sư Combs tuyên bố muốn chứng minh mối quan hệ 'có bạo lực từ cả hai phía' thay vì phủ nhận hành vi của thân chủ. Trên mạng, lời khai của Ventura vấp phải hiện tượng đổ lỗi cho nạn nhân - khi xã hội đặt trách nhiệm lên người bị hại thay vì thủ phạm.

'Điều này rất nản lòng với các nạn nhân khác, vừa phải sống lại ký ức đau đớn, vừa chứng kiến xã hội vẫn chưa thực sự ủng hộ người lên tiếng', Jeglic phân tích.

Theo nghiên cứu 2020 của Liên minh Quốc gia về Bạo lực Gia đình, cứ 4 phụ nữ và 10 nam giới thì có 1 người từng trải qua bạo lực tình dục/thể xác/stalking từ bạn đời. Khoảng 1/5 nữ nạn nhân và 1/20 nam nạn nhân cần chăm sóc y tế. Thời điểm nguy hiểm nhất chính là khi nạn nhân rời bỏ mối quan hệ, làm tăng nguy cơ bị sát hại.

Chuyên gia cho rằng khái niệm 'bạo lực hai chiều' là chiêu bài đổ lỗi, bào chữa cho thủ phạm, làm mờ đi sự chênh lệch quyền lực - yếu tố then chốt trong bạo hành gia đình. 'Đó là việc một người kiểm soát và tước đoạt quyền tự chủ của người khác', Bedera khẳng định. 'Không thể có chuyện hai bên cùng làm điều đó'.

Phản ứng với lời khai của Cassie là bước đi đúng hướng Việc Cassie được tin tưởng là tín hiệu tích cực, nhưng cách thảo luận về vụ án vẫn cực kỳ quan trọng.

'Phong trào #MeToo đã chứng minh khi nạn nhân được ủng hộ, nhiều người sẽ dũng cảm lên tiếng theo', Jeglic nhận định. Bedera bổ sung: 'Chúng ta nên biết ơn những nạn nhân dám hy sinh kể lại câu chuyện để bảo vệ người khác. Xã hội cần tạo điều kiện dễ dàng để nạn nhân rời bỏ mối quan hệ độc hại'.

Với những người bị ảnh hưởng bởi vụ án, tự chăm sóc bản thân là ưu tiên hàng đầu. Nếu quá đau lòng, hãy tránh xa các thông tin liên quan. Jeglic khuyên tập thiền, tâm sự với chuyên gia hoặc bạn bè, duy trì chế độ ăn ngủ lành mạnh.

Nếu bạn hoặc người quen là nạn nhân bạo lực gia đình, hãy gọi Đường dây nóng Quốc gia 1-800-799-7233 hoặc nhắn 'START' tới 88788.