L'artiste juif qui a frôlé la mort en explorant l'Ouest sauvage américain

The Jewish artist who almost died exploring the Wild West

L'artiste juif qui a frôlé la mort en explorant l'Ouest sauvage américain

L'histoire méconnue de Solomon Nunes Carvalho (1815-1897), artiste juif-américain, offre un éclairage unique sur l'expansionnisme américain au milieu du XIXe siècle. Son livre de 1857, Incidents de voyage et d'aventure dans l'Ouest lointain, documente une expédition périlleuse avec l'explorateur John C. Fremont, tout en révélant les tensions identitaires d'un Juif s'intégrant dans le projet américain.

En août 1853, Fremont recrute Carvalho, portraitiste et photographe établi à Baltimore, pour documenter sa cinquième expédition vers l'Ouest. Malgré sa vie familiale stable, Carvalho accepte, peut-être pour la gloire ou pour repousser les limites de son art. L'expédition durera cinq mois éprouvants, de l'automne 1853 au printemps 1854.

Fremont, ancien sénateur de Californie et partisan de la Destinée manifeste, veut promouvoir l'expansion vers l'Ouest. Carvalho utilise le daguerréotype, technologie révolutionnaire mais encombrante, pour capturer ces nouveaux territoires. Bien que peintre de formation, il a su s'adapter à ce nouveau médium, typique de l'entrepreneuriat juif de l'époque.

Le récit de Carvalho est à la fois héroïque et auto-dérisoire. Il décrit ses incompétences: incapables de seller un cheval ou de couper du bois, il utilise même son fusil comme canne. Pourtant, il brave les dangers pour ses prises de vues, escaladant des montagnes et traversant des terrains périlleux.

Son regard sur les Amérindiens mêle admiration et condescendance. S'il loue les chefs Delaware, il décrit avec arrogance les femmes cheyennes, impressionnées par sa photographie. En revanche, il montre un respect marqué pour les Mormons de l'Utah, qui sauvent l'expédition affamée.

Après avoir frôlé la mort dans les montagnes Wasatch en février 1854 - un membre d'équipage meurt gelé -, les survivants trouvent refuge à Parowan. Carvalho, gravement affaibli, passe des semaines avec les Mormons, qu'il décrit comme industrieux et accueillants, malgré ses réserves sur la polygamie.

Curieusement, Carvalho ne mentionne jamais son judaïsme dans son livre. Cette omission pourrait être liée à la campagne présidentielle de Fremont en 1856, alors que les préjugés anti-immigrants sont forts. Il évite aussi tout mention de l'esclavage, bien que Fremont soit abolitionniste.

De retour à Baltimore, Carvalho s'implique dans la communauté juive. Après des problèmes de vue, il se reconvertit dans les inventions techniques, développant un système de chauffage à vapeur. Malheureusement, la plupart de ses daguerréotypes sont perdus dans un incendie dans les années 1880, ne laissant qu'une image survivante.

Cette histoire illustre à la fois les opportunités offertes aux Juifs américains au XIXe siècle et les limites de leur intégration, alors que Carvalho préfère taire son identité juive dans son récit public.

Họa sĩ Do Thái suýt mất mạng khi khám phá miền Tây hoang dã nước Mỹ

Câu chuyện ít người biết về Solomon Nunes Carvalho (1815-1897) - nghệ sĩ Mỹ gốc Do Thái - mang đến góc nhìn độc đáo về chủ nghĩa bành trướng Mỹ giữa thế kỷ XIX. Cuốn sách năm 1857 'Sự cố du hành và phiêu lưu ở Viễn Tây' của ông ghi lại chuyến thám hiểm nguy hiểm cùng nhà thám hiểm John C. Fremont, đồng thời phản ánh mâu thuẫn nhận diện của một người Do Thái trong hành trình hòa nhập vào nước Mỹ.

Tháng 8/1853, Fremont tuyển dụng Carvalho - họa sĩ chân dung và nhiếp ảnh gia ở Baltimore - để ghi lại chuyến thám hiểm thứ năm về phía Tây. Dù có gia đình ổn định, Carvalho vẫn nhận lời, có lẽ vì danh tiếng hoặc để thử thách khả năng nghệ thuật. Chuyến đi kéo dài năm tháng gian khổ, từ mùa thu 1853 đến xuân 1854.

Fremont, cựu thượng nghị sĩ California và người ủng hộ thuyết Vận mệnh hiển nhiên, muốn quảng bá việc mở rộng lãnh thổ. Carvalho sử dụng kỹ thuật chụp ảnh daguerreotype tiên phong nhưng cồng kềnh để ghi lại vùng đất mới. Dù được đào tạo hội họa, ông thích nghi tốt với công nghệ mới, thể hiện tinh thần doanh nhân đặc trưng của người Do Thái thời đó.

Ghi chép của Carvalho vừa hào hùng vừa tự trào. Ông thừa nhận những bất tài: không thể yên ngựa hay chặt củi, thậm chí dùng súng làm gậy chống. Thế nhưng, ông liều mạng vì nghệ thuật, leo núi hiểm trở để có được những bức ảnh ấn tượng.

Cách ông miêu tả người bản địa là hỗn hợp giữa ngưỡng mộ và trịch thượng. Dù khen ngợi các tù trưởng Delaware, ông lại tỏ ra kiêu ngạo với phụ nữ Cheyenne khi họ kinh ngạc trước khả năng chụp ảnh của ông. Ngược lại, ông bày tỏ sự kính trọng đặc biệt với giáo dân Mormon ở Utah - những người đã cứu cả đoàn khỏi chết đói.

Sau khi suýt bỏ mạng khi vượt dãy Wasatch tháng 2/1854 - một thành viên chết vì băng giá - đoàn được người Mormon ở Parowan cưu mang. Carvalho kiệt sức phải nghỉ dưỡng nhiều tuần tại đây. Ông mô tả cộng đồng Mormon chăm chỉ và hiếu khách, dù phê phán chế độ đa thê.

Điều kỳ lạ là Carvalho không hề nhắc đến gốc Do Thái trong sách. Sự im lặng này có thể liên quan đến chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1856 của Fremont, khi tâm lý bài ngoại lên cao. Ông cũng tránh đề cập đến vấn đề nô lệ, dù Fremont chống chế độ này.

Trở về Baltimore, Carvalho tích cực tham gia hoạt động cộng đồng Do Thái. Sau khi mắt kém, ông chuyển sang sáng chế kỹ thuật, phát triển hệ thống sưởi hơi nước. Đáng tiếc, phần lớn ảnh daguerreotype bị hủy trong vụ cháy kho những năm 1880, chỉ còn một bức duy nhất.

Câu chuyện này vừa cho thấy cơ hội của người Do Thái ở Mỹ thế kỷ XIX, vừa phản ánh giới hạn trong hành trình hòa nhập, khi Carvalho chọn cách giấu đi bản sắc của mình trong tác phẩm công chúng.